Gần đây, nhà báo James Olley từ ESPN đã chỉ ra lý do vì sao Daniel Levy quyết định từ chức chủ tịch Tottenham sau 25 năm lãnh đạo. Ông cho rằng có nhiều nguyên nhân dẫn đến sự ra đi của Levy, bao gồm áp lực từ thành tích cũng như những vấn đề nội bộ của câu lạc bộ.
👉 Có thể bạn quan tâm: ‘Amorim không thích Ugarte cho lắm’
Kể từ khi tiếp quản Tottenham vào năm 2001, Daniel Levy đã từng bước xác định vị thế của mình như một trong những nhà quản lý bóng đá có tiếng tăm nhất. Ngày nay, Spurs sở hữu một trong những sân vận động hiện đại nhất thế giới cùng với một trung tâm huấn luyện sang trọng, đến mức cựu HLV José Mourinho đã phải khen ngợi “những chiếc gối khổng lồ” ở các phòng nghỉ, ví von chúng như khách sạn 6 sao.
Dưới sự dẫn dắt của chủ tịch ENIC Joe Lewis, Levy đã nắm giữ quyền lực lớn trong mọi lĩnh vực của câu lạc bộ: từ lựa chọn, sa thải huấn luyện viên cho đến kiểm soát ngân sách và các thương vụ chuyển nhượng. Dù có sự tham gia của những chuyên gia như Fabio Paratici hay Johan Lange, tiếng nói của Levy vẫn đóng vai trò chủ chốt trong việc định hình đội bóng.
Tuy nhiên, sự kết hợp giữa Lewis và phong cách làm việc có phần cẩn trọng của Levy đã khiến ông trở thành mục tiêu chỉ trích, vì điều mà người hâm mộ mong mỏi nhất là thành công trên sân cỏ vẫn chưa đạt được. Trên mạng xã hội, hashtag #LevyOut thường xuyên được nhắc đến, và những tiếng la ó phản đối đã xuất hiện trong nhiều trận đấu của Tottenham.
Không ai có thể phủ nhận những đóng góp lớn lao của Levy ở những khía cạnh ngoài sân cỏ, đặc biệt là trong lĩnh vực tài chính. Tuy nhiên, sự thất vọng của người hâm mộ lại đến từ tham vọng “vươn tới đỉnh cao” của ông chưa bao giờ thể hiện rõ ràng trong chuyên môn. Có vẻ như Spurs đã hài lòng với vị trí trong top 4 và đôi khi chỉ hướng tới một vài danh hiệu trong nước.
Theo số liệu từ Transfermarkt, trong 5 năm qua, Tottenham đã chi ra tổng cộng 653 triệu euro, chỉ đứng sau Man United, Arsenal và Chelsea về mức chi tiêu ròng. Tuy nhiên, dựa theo thông tin từ Capology, quỹ lương của Spurs chỉ ở mức khoảng 109,8 triệu bảng, đứng thứ 6 trong Premier League và chỉ bằng một nửa so với Man City.
Sự thận trọng trong việc chi tiêu đã khiến người hâm mộ tin rằng nhiều cầu thủ không muốn gia nhập Spurs do lương bổng không cạnh tranh so với đối thủ. Chẳng hạn, ở Tottenham, không có cầu thủ nào nhận lương vượt quá 200 nghìn bảng/tuần.
Hơn nữa, Tottenham đã thuê một công ty tư vấn bên ngoài để thực hiện đánh giá hoạt động thể thao kể từ đầu năm 2025. Điều này đã khiến cách làm việc của Levy bị scrutinized hơn bao giờ hết. Đặc biệt, vào tháng 3, Peter Charrington (giám đốc của ENIC) đã được bổ nhiệm vào hội đồng quản trị của Tottenham, làm cho quyền lực của Levy không còn độc tôn như trước.
Ngay sau đó, Vinai Venkatesham được chỉ định làm CEO mới. Các nguồn tin cho biết Levy là người đã thuyết phục Venkatesham, người bạn từ thời còn làm việc ở Arsenal. Điều này đã làm thay đổi cục diện: Venkatesham quản lý các công việc hàng ngày, trong khi Levy tập trung vào kế hoạch dài hạn.
Vào tháng 6, Levy đã mất đi “cánh tay phải” của mình, Donna-Maria Cullen, sau khi bà rời khỏi hội đồng quản trị. Cả hai đã cùng nhau xuất hiện trong chuyến du đấu Hè ở Hong Kong và Hàn Quốc, tuy nhiên chỉ ba ngày trước khi Levy ra đi, Cullen mới chính thức từ nhiệm.
Giờ đây, Charrington sẽ thay thế Levy, trong bối cảnh gia đình Lewis đang cảm thấy sự cần thiết phải thay đổi để tạo ra một hướng đi mới bền vững hơn trong công cuộc tìm kiếm thành công trên sân cỏ. Sự ra đi của Daniel Levy là một cột mốc quan trọng. Nó mở ra cơ hội để Tottenham có thể tái thiết, thay đổi tư duy, và xem chiến thắng trên sân cỏ là ưu tiên hàng đầu. Tuy nhiên, khoảng trống mà ông để lại trong quản trị và tài chính cũng là thử thách lớn cho những thế hệ lãnh đạo tiếp theo. Một kỷ nguyên đã khép lại, và câu hỏi đặt ra là: Tottenham sẽ tiến bước nào khi không còn “bàn tay sắt” của Daniel Levy?
📌 Bạn có biết: Bellingham khoe vết sẹo lớn trong kỳ nghỉ cùng bạn gái
Bài viết thật thú vị! Mình rất tò mò về lý do cụ thể nào đã khiến Daniel Levy quyết định rời Tottenham sau 25 năm. Liệu có phải là áp lực từ người hâm mộ hay những thay đổi trong chiến lược của câu lạc bộ không? Điều này có thể ảnh hưởng như thế nào đến tương lai của Tottenham?