Thất bại 0-1 trước Everton, đặc biệt khi đối thủ đã mất người từ rất sớm, không đơn thuần chỉ là một cú trượt chân. Nó chính là lời nhắc nhở rằng Manchester United vẫn đang lún sâu vào vòng xoáy của những thất vọng, kéo dài suốt hơn một thập kỷ qua.
Câu hỏi“MU sẽ còn phải khởi đầu lại bao nhiêu lần nữa?” không chỉ vang lên trong tâm trí người hâm mộ, mà còn trở nên ám ảnh ngay cả tại sân Old Trafford – nơi từng được coi là pháo đài vững chắc nhưng giờ đây lại chứng kiến sự hỗn loạn diễn ra không ngừng. Thất bại trước Everton thực sự phản ánh một thảm họa về mặt chuyên môn.

Ruben Amorim kỷ niệm tròn một năm tại Old Trafford với một trận thua khó ai có thể tưởng tượng nổi. Trước trận đấu, ông đã nói về “cơ hội thực sự để tiến bộ”. Thế nhưng khi tiếng còi kết thúc vang lên, ông thừa nhận rằng MU “vẫn chưa đạt được tầm vóc mà một CLB lớn như vậy cần có”. Sự chân thành của Amorim không chỉ thể hiện sự bất lực, mà còn nói lên rằng mặc dù đã có những thay đổi về triết lý, phương pháp và tổ chức, MU vẫn tiếp tục mắc phải những sai lầm ngớ ngẩn như thiếu ý tưởng trong việc triển khai bóng, pressing không đồng bộ và, quan trọng nhất, thiếu đi tinh thần chiến đấu tối thiểu.
Ngay cả khi Everton chỉ còn 10 người trên sân, đội bóng vẫn không thể tận dụng cơ hội. Điều này tạo ra một nghịch lý khó hiểu nhưng lại phản ánh trung thực vấn đề mà Quỷ đỏ đang gặp phải: họ không có hình ảnh của một tập thể mạnh. Khi mất bóng, phản ứng của họ trở nên chậm chạp.
Khi đối mặt với khó khăn, họ tỏ ra thiếu tự tin. Khi cần thể hiện bản lĩnh, họ chỉ thể hiện sự hoang mang. Amad Diallo thực hiện quả ném biên nhưng vẫn đứng yên trên sân; Fernandes để cho đối thủ dễ dàng vượt qua và ghi bàn; De Ligt sút hụt bóng ở phút 90+2. Đây không chỉ là lỗi cá nhân, mà là hệ quả của một giai đoạn thiếu ổn định kéo dài.

Điều gì đó trong MU liên tục lặp lại như một vòng xoắn: một chuỗi trận đấu ấn tượng khiến người hâm mộ tràn đầy hy vọng, rồi một thất bại tai hại lại đánh gục tất cả, khiến Quỷ đỏ phải “bắt đầu lại”. Dù ở thời Ten Hag, Rangnick, Solskjaer, Mourinho hay giờ là Amorim, đội bóng luôn ở trạng thái hai mặt: đủ tốt để nuôi hy vọng nhưng vẫn tệ đến mức phá vỡ tất cả.
MU hiện tại giống như một thực thể bóng đá đang tìm kiếm bản sắc thật sự của mình. Nhưng bản sắc đó đã bị bào mòn qua thời gian, bởi những sai lầm ở cấp lãnh đạo và các dự án liên tục bị viết lại từ đầu. Một năm, hai năm rồi năm năm, mọi thứ vẫn liên tục bị xóa rồi xây dựng lại, kéo theo cả thành tích và niềm tin của người hâm mộ xuống dốc.

Câu hỏi “MU sẽ còn phải bắt đầu lại bao nhiêu lần nữa?” không còn mang tính châm biếm. Nó thực sự phản ánh một vấn đề lớn: đến khi nào MU mới tìm được sự ổn định lâu dài? Câu trả lời vẫn là một dấu hỏi. Amorim tuyên bố rằng “chúng tôi sẽ tiến bộ hơn trong tương lai”, nhưng viễn cảnh của MU hiện tại đã trở thành một điều không rõ ràng. Khi nội lực vẫn chưa đủ mạnh, khi bản sắc chưa được tìm thấy, và khi những thất bại định kỳ không được giải quyết triệt để, MU sẽ tiếp tục quay lại vòng lặp này.
Để trở thành một đội bóng lớn, việc cần thiết là có một nền tảng vững chắc. Nhưng MU dường như vẫn mãi loay hoay không thể rời khỏi vạch xuất phát, không ngừng lặp lại. Nỗi lo lớn nhất không phải là việc họ sẽ khởi đầu lại bao nhiêu lần, mà là liệu họ có đủ sức lực để bắt đầu lại lần nữa hay không.
“Chắc MU đang chơi trò ‘tìm vàng dưới đáy biển’, nhưng mà biển thì dậy sóng, còn vàng thì trốn biệt! Hay là họ nên đổi sang tìm ‘ổn định’ ở… quán cà phê gần nhà cho nhanh nhỉ?!” 😂⚽️