Malaysia đang có những chiến lược gì ẩn sau quyết định kháng cáo trước những bằng chứng rõ ràng từ FIFA liên quan đến vòng loại Asian Cup 2027?
Ngay sau khi FIFA công bố kết luận điều tra cho thấy Liên đoàn Bóng đá Malaysia (FAM) đã sử dụng sai giấy tờ của 7 cầu thủ nhập tịch, nhiều người dự đoán rằng án phạt không còn quá xa. Thế nhưng, thay vì chấp nhận phán quyết, FAM lại quyết định kháng cáo, mở ra nhiều cuộc tranh luận về động cơ thực sự đằng sau hành động này.
Duy trì tinh thần cho đội tuyển quốc gia
Theo các chuyên gia, hành động kháng cáo không chỉ mang ý nghĩa pháp lý mà còn là giải pháp giúp FAM giữ vững tinh thần quyết tâm cho đội tuyển quốc gia. Giữa áp lực từ dư luận ngày càng tăng cao, việc “còn nước còn tát” trở thành kim chỉ nam. Việc kéo dài quá trình này không chỉ giúp Malaysia có thêm thời gian chuẩn bị về chuyên môn mà còn giữ ổn định trong phòng thay đồ, bảo vệ hình ảnh đội tuyển trên thị trường quốc tế. Ban huấn luyện và các cầu thủ cần duy trì tinh thần phấn chấn nhất để tiếp tục tiến bước trong giai đoạn khó khăn này.

Theo thông tin từ Tổng thư ký AFC, Datuk Seri Windsor Paul John, Malaysia vẫn được phép tiếp tục thi đấu trong vòng loại Asian Cup 2027, mặc dù đang gặp vấn đề pháp lý. Ông khẳng định AFC sẽ chờ FAM hoàn tất quy trình kháng cáo trước khi đưa ra phán quyết cuối cùng, với hạn chót là ngày 31/3/2026, trùng thời gian với lượt trận cuối cùng của vòng loại. Điều này có nghĩa rằng, mặc dù FIFA đã kết luận việc sử dụng giấy tờ sai quy định của 7 cầu thủ, Malaysia vẫn có quyền thi đấu cho đến khi toàn bộ thủ tục được hoàn tất.
“Kéo dài thời gian” nhằm giảm nhẹ hình phạt
Để tìm cách giảm nhẹ án phạt từ FIFA, FAM được cho là đang vận động mọi nguồn lực và liên lạc với các đối tác, nhân vật có sức ảnh hưởng trong khu vực nhằm tạo điều kiện “gỡ rối” và giảm mức kỷ luật. Trong thông cáo gần đây, FAM vẫn tiếp tục tuyên bố rằng kết luận điều tra của FIFA là “không chính xác”, đồng thời yêu cầu cơ quan này “giảm nhẹ hình phạt chỉ ở mức phạt hành chính”.

FAM cho biết vụ việc không liên quan đến gian lận mà chỉ là “lỗi hành chính”, bắt nguồn từ sự cố của một nhân viên trong khâu xử lý hồ sơ. Cán bộ này đã “vô ý tải lên tài liệu từ một đại lý thay vì tài liệu chính thức do Cục Đăng ký Quốc gia cấp”, dẫn đến hiểu lầm về việc làm giả giấy tờ. FAM nhấn mạnh họ luôn tuân thủ quy định của các tổ chức bóng đá quốc tế và chưa bao giờ có ý định gian lận.

Đơn kháng cáo hiện đang được hoàn thiện với “các tài liệu gốc hợp lệ và được Chính phủ Malaysia xác nhận”. Liên đoàn cam kết sẽ trình bày lại vụ việc một cách minh bạch để chứng minh sai sót chỉ mang tính kỹ thuật. “Chúng tôi cam kết bảo vệ sự toàn vẹn của bóng đá quốc gia dựa trên các sự kiện và tài liệu xác thực,” thông cáo nêu rõ. Tuy nhiên, FIFA đã chỉ ra đây là “hành vi làm giả nghiêm trọng” thay vì lỗi hành chính, đồng thời nhấn mạnh “tính trung thực của hồ sơ cầu thủ là cốt lõi của bóng đá chuyên nghiệp”.
Phản hồi với dư luận và các bên liên quan
Không chỉ bảo vệ lợi ích thể thao, động thái kháng cáo của FAM còn được xem như là nỗ lực nhằm xoa dịu dư luận trong nước đang trở nên dữ dội sau vụ việc gây tranh cãi này. Đáp lại những lời chỉ trích mạnh mẽ từ công chúng và giới chuyên gia, tổ chức này buộc phải chứng minh rằng họ vẫn có thể kiểm soát tình hình. Bằng việc thường xuyên phát thông cáo, FAM muốn thể hiện rằng họ đang hành động trong khuôn khổ pháp lý và không né tránh trách nhiệm.

Đồng thời, việc khéo léo xử lý thông tin truyền thông cũng đóng vai trò quan trọng trong việc khẳng định hình ảnh uy tín của Ủy ban Thể thao và các cơ quan nhà nước có liên quan. Tuy nhiên, tổ chức này từ chối công khai chi tiết hồ sơ, viện dẫn “Đạo luật Bí mật Chính thức năm 1972” và “Đạo luật Hộ chiếu năm 1966”, nhằm tránh tiết lộ thông tin có thể khiến vụ việc trở nên nhạy cảm và phức tạp hơn.
Một số ngoài ra, việc kéo dài thời gian được cho là chiến lược khôn ngoan của FAM trong việc vừa duy trì cơ hội kháng cáo, vừa bảo vệ hình ảnh bóng đá Malaysia trước AFC và FIFA. Đây cũng là một nỗ lực để giảm thiểu ảnh hưởng dây chuyền đến các cơ quan quản lý thể thao trong nước, những tổ chức đang chịu áp lực phải giải trình từ dư luận. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là: liệu chiến lược “câu giờ” này có đủ để giúp Malaysia tránh khỏi án phạt nặng, hay sẽ làm mất thêm niềm tin từ người hâm mộ?
Bài viết thật thú vị! Tuy nhiên, tôi thắc mắc liệu có những ví dụ cụ thể nào về “chiêu trò” mà đội tuyển Malaysia đã sử dụng trong các trận đấu gần đây không? Ngoài ra, liệu điều này có ảnh hưởng đến hình ảnh bóng đá trong khu vực không?