Hiện tại, khi nhìn vào bảng xếp hạng giải VĐQG Thụy Điển, bạn sẽ không khỏi ngạc nhiên khi thấy Mjallby AIF, một câu lạc bộ đến từ ngôi làng nhỏ Hallevik với chỉ 1.485 cư dân, đang dẫn đầu trong cuộc đua giành chức vô địch.
👉 Có thể bạn quan tâm: Chelsea có thể mất chân sút hàng đầu tại Champions League
Chỉ mới cách đây 6 năm, Mjallby vẫn đang thi đấu tại giải hạng ba. Giờ đây, họ không chỉ tham gia mà còn cạnh tranh trực tiếp cho ngôi vị cao nhất của giải đấu quốc gia, mặc dù ngân sách hàng năm của đội chỉ khoảng 2 triệu Euro, một con số thường chỉ đủ cho các đội lẩn quẩn trong cuộc chiến trụ hạng. Câu lạc bộ này đã tồn tại bằng cách liên tục chuyển nhượng các cầu thủ xuất sắc và bù đắp bằng những tài năng trẻ đầy triển vọng.
Thú vị thay, đội hình của Mjallby lại không có bất kỳ ngôi sao nổi bật nào. Cầu thủ duy nhất có cơ hội thi đấu quốc tế hiện tại đang khoác áo ĐT Pakistan, không phải ĐT Thụy Điển. Tuy nhiên, thành công của Mjallby đã giúp trung vệ 22 tuổi Axel Noren, một sản phẩm từ lò đào tạo của câu lạc bộ, được triệu tập vào ĐTQG Thụy Điển, mặc dù anh chưa có cơ hội ra sân trong một trận đấu chính thức.
Người đứng sau thành công kỳ diệu này chính là HLV Anders Torstensson, một nhân vật có câu chuyện đời như một bộ phim. Ông từng phục vụ trong quân đội suốt 10 năm, trước khi làm hiệu trưởng trong hơn một thập kỷ. Ông chỉ coi bóng đá như một công việc bán thời gian.
Torstensson đã gắn bó với Mjallby từ năm 2009, sau đó ông chuyển sang dẫn dắt đội bóng nữ và các đội hạng dưới trước khi trở lại vào năm 2021 và giúp đội thăng hạng một cách ngoạn mục. Sau mùa giải đó, ông lại… trở về trường học.
Hai năm tiếp theo, ông quay lại lần thứ ba trong bối cảnh đặc biệt khi Mjallby đang đối mặt với nguy cơ xuống hạng, còn Torstensson thì vừa nhận tin không vui là mắc bệnh bạch cầu mãn tính. Nhưng ông đã không gục ngã, mà căn bệnh này đã trở thành động lực thúc đẩy ông cống hiến hết mình cho bóng đá.
Kể từ thời điểm đó, Torstensson chưa bao giờ rời khỏi vị trí HLV trưởng. Dưới sự dẫn dắt của ông, Mjallby đã lần đầu tiên trong lịch sử lọt vào trận chung kết Cúp Quốc gia Thụy Điển, đứng ở vị trí thứ 5 tại giải VĐQG, và hiện đang tự tin dẫn đầu cuộc đua giành chức vô địch.
Chuyện của Mjallby từ một ngôi làng với chỉ 1.500 cư dân đến gần chạm tay vào đỉnh cao bóng đá Thụy Điển thực sự là một bản hùng ca về ý chí kiên cường và nghị lực mạnh mẽ, nơi mà những người yếu thế đã tạo nên kỳ tích với “người hùng” trên băng ghế huấn luyện.
📌 Bạn có biết: Arsenal có ‘vũ khí bí mật’ chinh phục Ngoại hạng Anh!




Bài viết thật hấp dẫn! Mình rất tò mò về cách mà thầy hiệu trưởng áp dụng những phương pháp giáo dục vào quản lý đội bóng. Liệu có những kỹ thuật đặc biệt nào không? Có thể chia sẻ thêm về cách xây dựng tâm lý và tinh thần đồng đội của cầu thủ không?