Từ một đội bóng sinh viên ít tên tuổi, Friendly FC đã trở thành biểu tượng cảm xúc tại VPL-S6 nhờ tinh thần kiên cường và tình yêu thương từ cộng đồng bóng đá phủi.
👉 Có thể bạn quan tâm: “Thái Lan triệu tập 2 cầu thủ nhập tịch đấu Việt Nam ở AFF Cup nữ”
Tại vòng chung kết giải bóng đá 7 người vô địch Quốc gia Bia Saigon Dragon Cup 2025 (VPL-S6), tên tuổi Friendly FC đã ghi dấu ấn sâu sắc không chỉ qua thành tích xuất sắc mà còn nhờ vào câu chuyện đầy cảm động phía sau. Xuất phát từ một đội bóng sinh viên tưởng chừng không thể hiện diện vì lý do tài chính, Friendly FC đã viết nên một hành trình truyền cảm hứng đáng nhớ.
Friendly FC là đại diện đến từ Nam Trung Bộ, đã giành quyền vào Hà Nội sau một chiến thắng bất ngờ tại KPL-S4. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc chiến thắng lập tức bị thay thế bởi nỗi lo thực tế: đội bóng không có kinh phí cho chuyến đi ra Bắc. Huấn luyện viên Trương Châu Anh không ngần ngại chia sẻ: “Chúng tôi không hề nghĩ mình có thể đi xa như vậy, chứ đừng nói là vô địch. Khi giành được chức vô địch, chúng tôi cảm thấy vừa vui vừa lo, vì phần lớn cầu thủ đều là sinh viên.”
Không có sự hào nhoáng của ánh đèn sân khấu, hành trình của Friendly FC tại VPL-S6 bắt đầu từ một điều giản dị: tình yêu với bóng đá. Nhưng chính điều giản đơn này lại chạm đến trái tim hàng ngàn người, khơi gợi làn sóng yêu thương và sẻ chia trong cộng đồng phủi Việt Nam.
Mọi thứ bắt đầu từ những dòng chia sẻ chân thành trên mạng xã hội. Những bức ảnh cầu thủ tất bật làm thêm, tiết kiệm từng đồng để mua vé máy bay. Từng gói mì, từng hộp cơm được chuẩn bị chu đáo cho chuyến hành trình ra Bắc. Và rồi, phép màu đã đến.
Trước ngày lên đường, các đội bóng như Đại Nam FC, Hai Trường Nha Trang, Điện Bách Khoa Ninh Thuận, Thiên Khôi FC và SHB FC đã liên lạc để hỗ trợ cho đội bóng. Những ai biết đến câu chuyện của Friendly dường như đều muốn đóng góp một phần nhỏ để đưa họ đến gần hơn với giấc mơ của mình.
Không chỉ có nam cầu thủ, các cầu thủ nữ của SHB FC cũng âm thầm gửi gắm tình cảm đến các chàng trai của Friendly FC. Những món quà nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, giống như những thùng mì tôm mà cô Lệ ở căng tin Đại học Nha Trang gửi đi như lời chúc bình an.
Đặt chân đến Hà Nội, Friendly FC đã không giành chiến thắng rực rỡ nhưng họ đã để lại dấu ấn riêng biệt. Các cầu thủ cảm thấy bỡ ngỡ khi thấy sân đấu đông đúc người xem, thích thú khi gặp những đội bóng có HLV chuyên nghiệp, thậm chí có cả bác sĩ thể lực. Nhưng thay vì rút lui, họ bước ra sân với nụ cười trên môi. Họ khởi động với ánh mắt tràn đầy háo hức, thi đấu với sự tập trung và rời sân với tâm trạng nhẹ nhàng. Đối với họ, mỗi phút giây được chơi tại VPL-S6 là một món quà quý giá.
Và sau mỗi trận đấu, Friendly FC lại thu hút thêm nhiều người yêu mến. Không chỉ vì kết quả mà còn vì cách họ tôn trọng sân chơi, tôn trọng đối thủ và sống đúng với tinh thần bóng đá phong trào. Có những khán giả đến sân chỉ để gặp họ, có đội bóng mong muốn chụp ảnh chung như thể đang được giao lưu với một biểu tượng của niềm tin.
Dù không lọt vào tứ kết, nhưng họ rời Hà Nội với sự tự hào. Họ không mang cúp về, nhưng mang theo rất nhiều lời chúc và sự ngưỡng mộ. Họ có thể thua trên bảng điểm, nhưng lại chiến thắng trong lòng người hâm mộ.
VPL-S6 đã khép lại cho Friendly FC với nhiều khoảnh khắc đáng nhớ. Nhưng có lẽ, điều đọng lại lâu nhất chính là hình ảnh những chàng trai sinh viên ngồi xếp bằng trong khách sạn, reo mừng khi nhận được tin nhắn ủng hộ từ những người xa lạ. Đó chính là bóng đá, không cần kim cương, không cần danh vọng, chỉ cần con người với nhau không quay lưng khi nhìn thấy nhau nỗ lực vì đam mê. Và đó là lý do mà tên tuổi của Friendly FC sẽ tiếp tục được nhắc đến lâu dài sau giải đấu này.
📌 Bạn có biết: HLV Quang Hải chính thức về dẫn dắt Trường Tươi Bình Phước
Bài viết thật thú vị! Mình rất tò mò về trải nghiệm của các thành viên trong đội khi tham gia đá phủi. Có ai đã từng gặp phải khó khăn nào không? Liệu có những kỷ niệm đáng nhớ nào từ những buổi đá đó không?